“Chủ nhân, người ổn chứ?” Ma Long ngồi xuống bên cạnh nàng, trên tay hắn là hai vò rượu, đào hoa túy do chính Nữ Oa ủ. Hắn biết nơi mà Diệp Lạc Hy hay đến mỗi khi nàng có tâm sự: mái nhà cao nhất nơi nàng ở, chỗ mà có thể vừa đón gió lộng, vừa có thể ngắm trăng sao.
Diệp Lạc Hy nhận lấy bầu rượu của Ma Long, mỉm cười cùng hắn cạn ly. Nàng ngửa cổ, dốc một hơi dài rượu lạnh vào bụng. Chất cồn cay nồng nhưng lại nổi bật lên hương vị đào hoa quen thuộc làm đầu óc của Diệp Lạc Hy tỉnh táo, thanh tĩnh, tâm tình cũng bình ổn hơn bao giờ hết.
Thật lòng mà nói, nàng chưa từng xem Ma Long là linh thú của mình, nàng cũng chưa từng xem Ma Long như một công cụ, hay nghĩ rằng, Ma Long đối với nàng cũng giống như đám đệ tử còn nhỏ. Ma Long, hay là Tam Lang, đối với nàng không còn là khế ước thú nữa. Hắn là bằng hữu, là huynh đệ vào sinh ra tử, là tri kỷ của Diệp Lạc Hy.
Tất nhiên, một người bằng hữu phải thân cận với nhau biết bao nhiêu nhận ra cảm giác bất an của một người bằng hữu, dù người bằng hữu ấy đã đeo bao nhiêu lớp mặt nạ, che đi tâm trạng bất ổn, rối rắm của mình. Ma Long và Tam Lang lại là những người nằm trong số hiếm hoi đó.
Ma Long biết chủ nhân của mình rất ít khi uống rượu. Và hắn – một người xem Diệp Lạc Hy như tín ngưỡng của mình, cũng xem nàng như chủ nhân của mình, một trong hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thanh-yeu-vuong-chi-chien-than-tai-thuong-trung-sinh-ta-lam-lai-tat-ca/366319/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.