Thanh Hà và Thiên Tư Tư hai mắt mở lớn, kinh ngạc vô cùng nhìn nàng như sinh vật lạ.
“Diệp thần quân, ngươi gọi ta là gì?”Thanh Hà hỏi nàng.
Diệp Lạc Hy vẫn giữ nụ cười như hoa đó, nói: “Ai nha, Sư nương~ người nói gì lạ thế? Người dù sao với sư phụ ta sớm tối bên nhau, ân ân ái ái, tình cảm mặn nồng thắm thiết thế nào cả Thiên giới đều biết. Ta sớm gọi người là sư nương một chút, có gì là sai sao?”
Bất giác, mặt Thanh Hà tiên tử đỏ lên, nàng ta nhíu mày nhìn nàng, hỏi: “Không phải trước đây ngươi luôn ghen ghét đố kỵ ta sao? Tại sao hôm nay ngươi lại đối tốt với ta như vậy, ta làm sao biết được ngươi có âm mưu gì?”
Diệp Lạc Hy đặt hai lễ vật của nàng xuống, cười hì hì đưa hai tay bóp vai Thanh Hà, vừa lấy lòng nàng ta, vừa nói: “Ai nha, sư nương, là do con lúc trước không hiểu chuyện, cho nên mới ghen tị với người mà thôi. Bởi vì ấy, trước giờ sư phụ con luôn không thích con, nhưng người đối với con có ơn dưỡng dục nên con xem trọng người như cha. Ban đầu con tưởng sư nương cũng là đồ đệ nào đó của sư phụ cho nên con mới ghen ghét với người, nhưng hóa ra là không phải như vậy. Người hóa ra lại là sư nương của con. Tất nhiên con phải hiếu kính với người một chút chứ. Hi vọng sau này con ôm đùi sư nương rồi, sư nương nói sư phụ đừng nghiêm khắc với con quá, được không? Sư nương a~ Sư nương~”
Ngọt đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thanh-yeu-vuong-chi-chien-than-tai-thuong-trung-sinh-ta-lam-lai-tat-ca/366314/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.