Kiếp thứ tư.
Diệp Lạc Hy lần này lịch kiếp là bởi vì Đế Quân phạt nàng. Lý do là bởi vì nàng đã khiến Thanh Hà tiên tử khóc.
Trở thành một nô tỳ hèn mọn, khinh rẻ từ lúc lọt lòng. Nàng đã bị bán vào lầu xanh và làm cầm sư ở đó.
Lúc này, Đào Ngột đã cảm thấy trong lòng hắn có bao nhiêu phỉ nhổ ba tên tà thú còn lại. Cùng là Tà thú thượng cổ, vậy mà ba tên kia bị xuống cấp, để cho đám ngũ thánh thú cười nhạo đến xấu mặt. Nguyên nhân tất cả cũng chỉ vì chữ tình. Hỗn Độn vì một chủ nhân cũ, bế quan vạn năm. Thao Thiết vì một ả mù, liền chạy hết khắp nơi tìm kiếp sau của nàng. Cùng Kỳ vì sư phụ, lại ôm cái bộ xương trắng ấy vài trăm năm. Đúng là chuyện nực cười hết sức.
Vì vậy, lúc này Đào Ngột cũng có ác cảm với nữ nhân. Hắn đặc biệt thích ăn thịt của nữ nhân.
Lần này, hắn đến tòa thành nơi Diệp Lạc Hy đang phải chịu kiếp ca kỹ, phá hoại nơi đó. Lúc này, chỉ có một mình Diệp Lạc Hy không màng sống chết mà lấy thân mình che chắn cho một đứa trẻ không quen biết. Đào Ngột nhìn thấy, liền khinh thường nữ nhân giả tạo.
Nhưng không ngờ, nàng lại chỉ thẳng mặt hắn mà mắng chửi thậm tệ đến mức, hắn vuốt mặt không kịp.
Cho nên khi đó mới có một cảnh tượng đặc sắc chưa từng có: Đào Ngột tà thú cùng một nữ nhân phàm trần, đôi bên cùng dùng hết thanh giọng, song phương khẩu chiến bất phân thắng bại.
Đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thanh-yeu-vuong-chi-chien-than-tai-thuong-trung-sinh-ta-lam-lai-tat-ca/366298/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.