“Phụ thân, con nghĩ mình có thể giúp người tìm a nương con trở về.” Tiêu Ức Thanh hướng Tiêu Nguyệt Dạ cung kính cúi đầu.
Tiêu Nguyệt Dạ sau khi biết được toàn bộ sự thật đã giam mình trong căn phòng trước kia của nàng, mỗi ngày đều ngồi trước bức chân dung của nàng, uống rượu, tự trách. Bộ dạng không còn là một Ma Tôn cao cao tại thượng trước kia nữa mà hắn trở nên nhếch nhác hơn bao giờ hết, thậm chí người ta nhìn hắn còn có chút không nhận ra.
Hôm nay Tiêu Ức Thanh đến gặp hắn, lại nghe hắn nói một câu như vậy, thật sự là không thể khiến hắn vui mừng hơn, liền hỏi con có cách gì.
Vì lời nguyền của Diệp Lạc Hy cũng linh nghiệm lên Tiêu Ức Thanh, cho nên hiện tại, hắn bất tử, bất lão, bất sinh, bất diệt. Hắn đã đi khắp nơi và biết được, có một cách để giúp người ta trở về quá khứ sửa chữa sai lầm của mình. Chỉ là….
“Cha, có điều, con có thể đưa được tối đa hai người trở về. Con muốn cha và Thái sư phụ cùng đi. Dù sao thì Lưu huynh cũng nói cho con biết, khi a nương còn trẻ, trong lòng nương có hai nam tử rất quan trọng với nàng, là cha và thái sư phụ.” Tiêu Ức Thanh hướng hắn bày tỏ.
Hắn không ngần ngại gật đầu, đến Cửu Trùng Thiên một chuyến.
Đế Quân sau khi nghe chuyện liền không kìm được vui mừng, liền hỏi Tiêu Ức Thanh hắn có cách gì. Đứa trẻ ấy liền nói: “con tự có cách của mình. Nhưng con không thể đưa thể xác của thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thanh-yeu-vuong-chi-chien-than-tai-thuong-trung-sinh-ta-lam-lai-tat-ca/366287/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.