Đinh! Một luồng ánh sáng màu đỏ từ nơi sâu thẳm nhất của Tru Tiên Đài tỏa ra, bao trùm cả thế giới này, cổ ngữ lần lượt linh nghiệm, phủ khắp tam thiên lục địa, từng kẻ từng kẻ đều chứng kiến cảnh tượng diễm lệ này, nhất là khi những cổ ngữ đó tụ thành một đóa sen màu đỏ thẫm như máu, nở rộ trên đỉnh Tru Tiên Đài.
Cảnh tượng diễm lệ đó giống như sự hận thù trong lòng nàng, đồng thời xích liên cũng giống như một lời tuyên thệ trước đây của nàng, giống như chứng minh cho cái chết trong sạch cùng tội đồ mà bọn họ đã vô tình gán ghép cho nàng.
Thời gian tựa hồ như đình trệ, kết giới từ từ hạ xuống, xuất hiện trước mặt họ là một đóa xích liên nở đỏ rực trên Tru Tiên Đài, đang dần dần tan biến ra như muôn ngàn con đom đóm màu đỏ thắm.
Đằng sau, một đạo ánh sáng chói mắt như bao phủ lấy những con đom đóm tan biết kia đang dần hóa thành hư không, giống như đau khổ, giống như khóc thương cho một người bị hàm oan, bị thiên hạ mà nàng yêu thương, dùng cả mạng sống để bảo vệ ép tới chết: “Lạc Hy! Ngươi đừng đi! Hức! Oa… Lạc Hy…. Rõ ràng ngươi biết mình bị oan, tại sao không ráng chờ ta thêm chút nữa? Tại sao ngươi không chờ ta?”
Nữ Oa cổ thần xưa giờ là người thanh tịnh thoát tục nhất, không hề màng đến sự đời. Bà luôn ẩn cư trong một nơi gọi là Đất Thánh, một nơi hội tụ rất nhiều linh khí trong lành và thanh tịnh để tuy luyện.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thanh-yeu-vuong-chi-chien-than-tai-thuong-trung-sinh-ta-lam-lai-tat-ca/276763/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.