Nói về địa vị, có thể dùng quan hệ để nói chuyện. Nhưng xét về thực lực, có thể dùng bá khí hoặc uy áp để nói chuyện.
Chỉ riêng lần bộc lộ một chút uy áp lúc nãy, Diệp Lạc Hy đã đe dọa thành công mấy tên công tử bột trước mắt, để chúng tránh xa nàng ra. Không phải là Diệp Lạc Hy kiệm lời, chẳng qua nàng vừa lười lại không vừa mắt mấy tên ăn không ngồi rồi này mà thôi. Cho nên, mới có cảm giác chán ghét.
Đột nhiên nàng nhớ đến cái gì đó, rồi lẩm bẩm cho một mình mình nghe: “Không phải là tiểu tử kia bày ra Hồng Môn Yến, muốn lấy ta làm bia đỡ để thanh trừng Thiên giới đó chứ?”
Bạch Trần Việt vẫn không hiểu Diệp Lạc Hy lẩm bẩm cái gì, còn sợ rằng nàng đang triệu hồi ra cái gì đó đáng sợ muốn chết, đại khai sát giới ở đây thì chết mất. Cho nên, hắn mới tức, lập tức đập ót nàng một cái thật mạnh cho nàng tỉnh rồi mắng: “Ngươi lên cơn đủ chưa? Chưa uống rượu mà đã muốn lên mái lật ngói rồi sao?”
Diệp Lạc Hy tỉnh táo, cay mày nhìn Bạch Trần Việt, làu bàu nói: “Đau đấy!”
Nàng ngẩng đầu lên nhìn người kia, lại nở nụ cười vô hại, đáp rằng: “Thật ngại quá, sáng ra ta có uống chút rượu ở chỗ bằng hữu rồi mới tới đây. Ta chẳng qua chỉ là một tiểu tiên trông coi thư phòng, may mắn được mời dự đến nơi này. Cho nên mới mạo phạm một chút. Ta họ Diệp, tên Vô Danh.”
Diệp Vô Danh?
Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thanh-yeu-vuong-chi-chien-than-tai-thuong-trung-sinh-ta-lam-lai-tat-ca/1936801/chuong-431.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.