(10)
Bên trong Tàng Thư Các.
Ngụy Anh nhìn chằm chằm Ngụy Vô Tiện hồi lâu, nhịn không được liền quay sang nói với Lam Vong Cơ :
" Lam nhị ca ca huynh nhìn xem, thật sự là ta, thật sự là ta kìa. "
Lam Tram trìu mến nói :
" Ừ. "
" Vậy thật sự có cơ hội để ta có thể trở lại cơ thể của mình rồi? "
" Có thể. "
Lam Tram nhẹ nhàng vuốt tóc hắn.
Ngụy Vô Tiện thấy họ gần gũi như vậy, tuy biết hai người kia vốn rất thân thiết nhưng cũng khó mà quen được, nhất là người đối diện lại là chính là một "hắn" khác nên càng cảm thấy kỳ quái hơn. Thỉnh thoảng Ngụy Vô Tiện lại muốn nói gì đó, nhưng nhất thời không nói ra rõ ràng :
" Ngươi, ta... ! "
Ngụy Anh cười hắc hắc :
" Mẹ kiếp, ta thật giống như thấy chính mình vội vàng vậy đó. "
Theo nụ cười của Ngụy Anh, Ngụy Vô Tiện cũng phần nào thả lỏng :
" Thật quá kỳ quái, ngươi có nghĩ thế không? "
" Đúng, thật kỳ quái. " Ngụy Anh vươn tay nhéo mặt Ngụy Vô Tiên :
" Ta nhìn ngươi, mặt đối mặt còn kỳ quái hơn. "
Ngụy Vô Tiện cười :
" Đúng vậy, nhưng ta hiện giờ là đang nhìn mặt của Mạc Huyền Vũ. "
Hắn cũng đưa tay nhéo nhéo mặt Ngụy Anh.
Dù sao cũng là linh hồn của một người, Ngụy Anh và Ngụy Vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-mac-tien/3566925/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.