Tác giả: Họa Thiên
—oOo—
“ Với năng lực của màn đêm vĩnh cửu, với năng lực của sự luân hồi. Sự giải thoát cho một sinh linh.... Ba vạn năm trước.... “
“ Với năng lực của ánh sáng vĩnh hằng, với năng lực của sự tái sinh. Sự hồi sinh cho loài người bé nhỏ.... Ba vạn năm sau.... “
“ Luân hồi và tái sinh! “
Bầu trời đen như mực, không gian cô tịch, từng cơn gió thổi trong đêm khiến người ta cảm thấy lạnh lẽo rùng mình.
Thành phố về đêm vẫn luôn náo nhiệt, đông người, dù là những ngày đông lạnh thấu xương.
Chợt, một cơn mưa tuyết đổ xuống như trút nước.
Khung cảnh thịnh thế phồn hoa bất chợt sụp đổ trước thiên nhiên, thay vào đó là một vẻ đẹp trắng tinh khôi của cơn mưa tuyết.
Mưa tuyết trắng xóa, như che giấu những thứ mục nát của đất nước.
Mưa rơi, mưa vẫn rơi, mưa không ngớt.
Ở một dinh thự rộng lớn của Lam gia, sấm chớp bất chợt xuống, căn phòng rộng lớn nhất dinh thự sáng chói mấy giây rồi vụt tắt.
Trong bóng tối, Lam Hàn Kì mở mắt. Nằm trên chiếc giường rộng rãi, xa hoa trong một căn phòng rộng lớn, cô cảm thấy da đầu mình tê dại theo từng nhịp hô hấp. Lam Hàn Kì có thể cảm nhận được sự cô đơn ngấm qua da... run rẩy từng đợt.
Nhưng tay phải của cô đưa lên trước ngực cảm nhận tiếng trái tim đập, đáp lại cô chỉ là những tiếng mưa tuyết rơi nhẹ nhàng ngoài kia. Lam Hàn Kì nhếch môi cười, cô chết rồi, tim cô cũng chết rồi, chỉ là giữ lại được một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-he-thong-khuynh-dao-vu-tru/90745/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.