"Hả? Bình chướng trận pháp biến mất rồi?" Hắc Giao Vương trở về nhìn thấy trận pháp bên ngoài Long Trủng không còn nữa, kinh ngạc đến sững sờ tại nguyên chỗ. Sau đó nó mới phản ứng lại, còn tưởng là trận pháp bị nó công kích lâu ngày mà mất đi hiệu lực rồi. Nó hưng phấn xông vào Long Trủng, nhưng kết quả liền giống như Lôi Minh đoán. Sắc mặt Hắc Giao Vương dần dần âm trầm, cuối cùng đen như đáy nồi. Đương nhiên bản thể nó vốn dĩ đã đen, người khác cũng nhìn không ra sự khác biệt về màu sắc. "Gầm!" Nó lập tức dưới đáy nước liền gào thét lên. "Là ai? Ai đã trộm đi tài nguyên của ta!" Hắc Giao Vương nổi giận. Nó đã phát hiện ra những cái lỗ trống bị Độc Hạt đào ra, đều là vừa mới đào không lâu. Cũng chính là trong khoảng thời gian nó rời đi này, có người đã vào Long Trủng, trộm đi tất cả tài nguyên. Nó lặp đi lặp lại tìm mấy vòng, cũng không tìm thấy bất kỳ tài nguyên nào. Long khu ở đây dưới nước đã sớm thối rữa biến mất. Nó chỉ phát hiện rất nhiều nơi đều có dấu vết mới động chạm. Sau một hồi lâu, nó ủ rũ nằm nhoài trong Long Trủng trầm tư. "Nhất định là những ngoại lai giả kia. Bọn họ vừa đến liền xảy ra chuyện như vậy, người khác cũng không thể nào vào được Long Trủng!" Hắc Giao Vương tuy rằng không có chứng cứ, nhưng cũng đoán được là Diệp Lưu Vân bọn họ động thủ. Sau khi suy nghĩ ra, nó lập tức bắt đầu triệu tập tất cả đại quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4991030/chuong-7144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.