Diệp Song Đao cũng nghiêm túc, đi theo xông tới muốn đánh kẻ sa cơ. Chỉ là Đại Ma Vương dù bị đánh ra khỏi cảnh giới hồn thể thì cảnh giới cũng cao hơn hắn. Hắn thi triển lực lượng không gian vậy mà nhất thời đuổi không kịp. Chỉ có thể mắt thấy Giác Viễn truy kích vào bên trong mảnh ma khí kia. Trong nháy mắt, mảnh ma vụ kia cũng cuồn cuộn lên. Đoán chừng là Hồn Ma kia đang dùng ma vụ ngăn cản Giác Viễn. Diệp Song Đao cũng không chút do dự đi theo xông vào. Thế nhưng là hắn vừa mới đi vào, những ma vụ kia liền nhạt đi. Kim Đồng của hắn cũng nhìn thấy Giác Viễn đang truy kích một đoàn hắc khí. "Cái này đều không chết!" Diệp Song Đao vô cùng tiếc nuối, biết Đại Ma Vương kia lần này không chết được rồi. Nhìn tốc độ chạy trốn của nó, Giác Viễn cũng rất khó đuổi kịp nó, một khi nó gặp được Hồn Ma khác, nhất định sẽ để chúng chặn lại Giác Viễn. Hắn lập tức liền dừng bước, biết mình là đuổi không kịp rồi, chi bằng ở đây canh giữ Phật Tháp. Thực lực của Giác Viễn cũng không tệ, trừ Đại Ma Vương kia ra, Hồn Ma khác hẳn là không làm gì được nó. Còn như Đại Ma Vương kia, chạy rồi thì cứ chạy đi thôi, ai bảo hắn hiện tại đánh không lại nó chứ. "Cứ để nó sống thêm một thời gian, sau này lại đến thu phục nó." Diệp Song Đao trong lòng nghĩ, vòng quanh Phật Tháp kia xoay một vòng. Nhìn có vẻ Phật Tháp kia tựa như là đã cắm rất sâu vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4990973/chuong-7087.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.