Diệp Lưu Vân dùng ý thức khóa chặt hai cái đuôi theo dõi kia. Rất nhanh hắn liền phát hiện, một người trong đó hiển lộ thân hình, lại chính là lão binh Cát lão. Mà vị trí hắn hiển hiện thân hình, chính là nơi Diệp Lưu Vân nộp nhiệm vụ. Một cái đuôi khác thì tiến vào một doanh trướng mới hiện hình. Căn cứ quy mô doanh trướng kia, ít nhất là chỗ ở của một tham tướng. “Hả? Là hắn!” Diệp Lưu Vân nhận ra người kia, chính là lão giả mà Tiên Vương trước đó phái đi kiểm tra thần hồn của hắn. Hắn nhớ người kia hình như tên Trần Cung, nhất định là người của Tiên Vương rồi. “Hắn đi theo ta làm gì?” Diệp Lưu Vân trong lòng nghi hoặc, lập tức liền dùng Nô Ấn câu thông Phượng Lăng Tiêu. Phượng Lăng Tiêu cũng lập tức đáp lại, đoán rằng Diệp Lưu Vân biểu hiện quá mức nổi bật, bị Tiên Vương để mắt tới. “Tiên Vương để mắt tới ta làm gì? Là muốn nhắm vào ngươi sao?” Diệp Lưu Vân vẫn không rõ ràng lắm Tiên Vương vì sao lại giám sát hắn. Theo lý mà nói dù cho muốn giám sát cũng nên là giám sát Phượng Lăng Tiêu mới đúng. “Tiên Vương cứ cách ba năm sẽ chọn ra một số cường giả đi mạo hiểm ở khe nứt. Hắn hẳn là đang khảo sát thực lực của ngươi. Còn như nhắm vào ta, hẳn là còn không dùng đến Trần Cung. Trong quân doanh còn có không ít tai mắt của Tiên Vương!” Phượng Lăng Tiêu cảm thấy Trần Cung chủ yếu là nhắm vào Diệp Lưu Vân mà đến. Diệp Lưu Vân cũng yên tâm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4990929/chuong-7043.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.