Trên hoang dã, ba người trẻ tuổi đang liều mạng chạy trốn. Phía sau bọn họ là hơn hai mươi võ tu đang truy đuổi, tạo thành thế nửa bao vây, không nhanh không chậm đuổi theo ba người kia. "Xong rồi, chúng ta phải bỏ mạng ở đây rồi!" Ba người đồng thời kêu rên ở trong lòng. Bọn họ đã toàn thân là vết thương, đều sắp không chạy nổi nữa, trong mắt tràn đầy tuyệt vọng. Ngay lúc này, một người trẻ tuổi cầm thương xuất hiện đối diện, vững vàng đứng lại. Ba người trẻ tuổi kia tựa như nhìn thấy cứu tinh, liều hết sức lực cuối cùng đi tóm lấy cây cỏ cứu mạng này. Nhưng chờ bọn họ chạy tới, phát hiện đối phương cũng chỉ là một võ tu Hỗn Nguyên Bát Trọng, không khỏi vô cùng thất vọng. Hơn nữa, cây trường thương người này cầm trong tay, càng là một binh khí bình thường, ngay cả một bảo vật cấp thấp cũng không tính. Trong ba người bọn họ, có một người là Hỗn Nguyên Cửu Trọng, hai người Hỗn Nguyên Bát Trọng. Ngay cả bọn họ cũng không phải đối thủ của đám giặc cướp phía sau kia, võ tu đối diện này khẳng định cũng không được. "Haizz! Huynh đệ, mau chạy đi, ngươi không phải đối thủ của bọn chúng!" Một trong số những người trẻ tuổi không khỏi thở dài một tiếng, dừng bước chân lại. Bọn họ đã chú định chạy không thoát được rồi, chi bằng nhắc nhở một chút võ tu này, tránh cho liên lụy đến hắn. Người trẻ tuổi cầm thương kia chính là Diệp Thiên Phệ. Sở dĩ hắn không có chiến thương cao cấp của mình, chính là đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4990840/chuong-6954.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.