Giác Không buông mặt mũi cầu xin tha thứ, nhưng Diệp Song Đao lại không có ý tha cho hắn. Mặc dù hắn tiếp xúc với Giác Không không nhiều, nhưng thông qua hành vi của hắn là có thể xác định, tên này chính là đầu sỏ của đám tăng nhân giả dối này. Có lẽ chính hắn đã dẫn lệch con đường tu luyện chính xác của Phật môn. Cho nên đầu sỏ gây tội này hắn khẳng định sẽ không bỏ qua. Diệp Song Đao không hô ngừng, võ tu và ma thú dưới tay hắn khống chế đương nhiên sẽ không dừng tay. Giác Không trong nháy mắt đã bị ép vào tuyệt cảnh, từng con ma thú đều hận không thể lập tức xé xác hắn. "Ngươi đã nhất định phải để ta chết, vậy liền cùng nhau chôn cùng đi!" Giác Không cũng là hạ quyết định muốn đồng quy vu tận. Hắn lập tức phóng ra thần hồn của mình, lao về phía thức hải của Diệp Song Đao. "Chẳng phải đã đến rồi sao!" Hồn Ma trong thức hải của Diệp Song Đao thì đắc ý cười khẩy một trận. Sau một khắc, thần hồn Giác Không xông vào thức hải liền mắt trợn tròn. Lực lượng thần hồn của hắn không yếu, nhưng cũng không bằng Diệp Song Đao hoặc Hồn Ma. Mà hắn phải đối mặt với hai đối thủ mạnh mẽ còn chưa tính là gì, còn bị trận pháp vây khốn, bị tám mươi mốt thanh hồn đao không ngừng cắt. Thế nhưng bây giờ hắn biết cũng đã muộn, muốn ra cũng ra không được. "...Ta có thể ra ngoài không?" Giác Không yếu ớt hỏi. "Kiệt kiệt kiệt! Ngươi nói xem!" Hồn Ma lại nhe răng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4990825/chuong-6939.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.