Diệp Song Đao nhìn thấy tăng nhân đi ra, không hề hoảng sợ. Lý Thanh Minh và mấy người khác dẫn theo một đám ma thú xông ra khỏi Lôi Âm Tự, canh giữ bên cạnh Diệp Song Đao. Trên trời, một đàn Huyết Ma Bức bay tới thành bầy, phát ra tiếng kêu chi chi. “A Di Đà Phật, lão nạp là phương trượng Giác Không của Lôi Âm Tự! Không biết thí chủ nên xưng hô thế nào?” Diệp Song Đao nghĩ nghĩ, đáp lại hai chữ “Ma Quân”! Diệp Lưu Vân dùng danh hiệu Minh Vương để xông pha bên ngoài, Diệp Thiên Phệ dùng Chiến Thần, hắn dùng Ma Quân cũng phù hợp với hành động dẫn dắt ma thú. Giác Không vừa nghe hai chữ “Ma Quân”, cũng đoán được đó là một danh xưng giả. Nhưng hắn cũng không để ý, có một cái tên tiện cho việc xưng hô là được. “Ma Quân thí chủ!” Phương trượng Giác Không trước tiên hành lễ, sau đó mới nói chính sự. “Đều là lỗi của chúng ta, mới dẫn tới thí chủ đại khai sát giới! Chúng ta nguyện ý bồi thường, không biết thí chủ có thể dừng tay không?” Diệp Song Đao nghe vậy liền cười một tiếng: “Bây giờ mới nói chuyện bồi thường, có phải hơi muộn rồi không?” Hắn nhưng là hiểu rõ, không phải những người này thật sự nhận sai, mà là thuần túy sợ chết mà thôi. Chỉ cần cho bọn họ cơ hội hồi phục, hắn có thể xác định, những tên này nhất định sẽ lại suy nghĩ làm sao để ra tay với hắn. “Tuy rằng hơi muộn một chút, nhưng cũng có thể bày tỏ thành ý của chúng ta. Thí chủ cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4990821/chuong-6935.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.