Xích Hỏa Xà không đi đuổi theo thám tử kia, nhưng cũng không chạy trốn, mà là không ngừng phát ra tiếng gào thét, triệu hoán yêu thú phụ cận qua giúp đỡ. "Các ngươi giữ khoảng cách với chúng ta, đừng đến quá gần Xích Hỏa Xà!" Đổng Nguyệt Linh cũng nhắc nhở Diệp Thiên Phệ bọn họ một tiếng, bảo bọn họ đừng tiến vào phạm vi công kích của Xích Hỏa Xà. Nhưng ngay khi kim đồng của Diệp Thiên Phệ nhìn thấy Xích Hỏa Xà kia thì liền phát hiện ra điều không đúng. Xích Hỏa Xà kia là cảnh giới Hỗn Nguyên bát trọng, căn bản cũng không phải là Hỗn Nguyên thất trọng. Nhìn chân nguyên của nó có thể thấy được, hẳn là vừa mới đột phá không lâu. Hắn muốn nói cho Đổng Nguyệt Linh và Ngô Trường Sinh, nhưng đã không kịp nữa rồi, hai người này đã xông đến gần Xích Hỏa Xà. Mặc dù bọn họ cũng nhìn ra khí tức của Xích Hỏa Xà kia vẫn không quá ổn định, hẳn là vừa mới đột phá. Nhưng đó cũng là Hỗn Nguyên bát trọng, thực lực của nó đã vượt xa yêu thú Hỗn Nguyên thất trọng. Hai người bọn họ tuy có thể vượt cấp chiến đấu, nhưng vượt hai cấp thì cố gắng hết sức rồi. Thế nhưng bọn họ hiện tại muốn rút lui cũng không kịp nữa rồi. Không chỉ Xích Hỏa Xà đã xông về phía bọn họ, mà yêu thú xung quanh cũng đều vây lại. "Rút!" Đổng Nguyệt Linh từ xa hướng Diệp Thiên Phệ bọn họ hô một tiếng. Diệp Thiên Phệ cũng rất quả quyết, lập tức liền hạ lệnh rút lui. Nếu trì hoãn xuống dưới nữa, bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4990671/chuong-6785.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.