Lâm Phong quả nhiên bị Diệp Thiên Phệ nói trúng, phải trưởng thành trong chiến đấu. Hiện tại bọn họ đối mặt với quá nhiều yêu thú, Lâm Phong muốn chạy cũng không thoát, chỉ có thể bám sát Diệp Thiên Phệ, liều mạng với những yêu thú đó. Trận chiến còn chưa đến một canh giờ, phù lục bảo mệnh trên người hắn đã dùng hết. Mà sau khi không còn phù lục, hắn cũng không còn chỗ dựa, chỉ có thể liều mạng. Dưới áp lực cực lớn, kinh nghiệm chiến đấu của hắn quả nhiên tăng lên nhanh chóng, hiện tại đã có thể đối chiến với yêu thú Hỗn Nguyên nhất trọng. "Ta nói không sai chứ? Bản thân ngươi chân nguyên ngưng thực, hoàn toàn có thể vượt cấp chiến đấu. Trước đây yếu là do gia tộc bảo vệ quá tốt!" Diệp Thiên Phệ trong lúc chiến đấu vẫn có tâm tình trò chuyện với Lâm Phong. "Ừm! Đa tạ Diệp đại ca chỉ điểm!" Lâm Phong cũng thật tâm cảm ơn Diệp Thiên Phệ. Trong các trận chiến của bọn họ, phần lớn đều là Diệp Thiên Phệ đứng mũi chịu sào. Diệp Thiên Phệ thậm chí đã thả ra năm con khôi lỗi còn lại bên cạnh mình. Điều này càng khiến Lâm Phong tò mò về thân phận của Diệp Thiên Phệ. Người có thể mang theo khôi lỗi chiến binh đều là con em đại gia tộc. Ngay cả con em thế gia như bọn họ ở Vũ Lăng cũng không có ai dùng nổi khôi lỗi, huống chi là khôi lỗi có cảnh giới cao như vậy. Hơn nữa những khôi lỗi này không chỉ chiến đấu linh hoạt, mà còn giống như có suy nghĩ của riêng mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4990632/chuong-6746.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.