Lúc này La Sát vẫn đang nhắc nhở Diệp Lưu Vân: "Những con rối bảo mệnh của ngươi, tốt nhất cũng đừng bộc lộ ra, quá làm người khác chú ý. Giám Quản Tư chắc chắn sẽ để mắt tới ngươi. Bọn họ cũng không phải sẽ ăn cướp ngươi, nhưng thân phận của ngươi chắc chắn không gánh nổi!" "Ta có phải nên nâng cao thực lực một chút rồi mới ra chiến trường, miễn cho gây thêm phiền phức cho ngươi không?" Diệp Lưu Vân hỏi La Sát. "Chiến trường chính là nơi tốt nhất để nâng cao thực lực, chỉ có giữa sinh tử nguy cơ mới có đột phá! Ngươi nếu sợ hãi có thể mua áo giáp. Dù sao ngươi cũng không kém tiền, mua một bộ áo giáp cũng được! Còn về phiền phức, ta đã ký khế ước bán thân, còn có gì để nói nữa. Ngươi yên tâm đi, thực lực của ta bảo vệ ngươi vẫn không thành vấn đề!" La Sát lại đề nghị hắn trực tiếp đến chiến trường để nâng cao thực lực, hơn nữa cũng không cảm thấy Diệp Lưu Vân là một gánh nặng. Nàng còn cho Diệp Lưu Vân xem qua bộ giáp da của mình. Để tiện lợi, La Sát bình thường sẽ không mặc, cho dù là bộ giáp da hơi nhẹ nàng cũng thấy vướng víu. Còn về áo giáp làm bằng kim loại thì nàng càng không mặc, quá nặng, hơn nữa nàng cũng không mua nổi. Diệp Lưu Vân nghĩ nghĩ, đã La Sát cũng không chê phiền phức, hắn cũng không làm bộ làm tịch nữa. Chiến đấu hắn từ trước đến nay không sợ, cũng biết có áp lực thì tiến bộ mới nhanh. Hắn hiện tại Pháp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4990573/chuong-6687.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.