Diệp Song Đao khống chế phương hướng tấn công, ép Hồn Ma về phía Diệp Lưu Vân. Hồn Ma lúc này cũng có chút câm nín. Trong thức hải của ma thú mà chính mình coi trọng lại có bảo vật. Kẻ nhân loại đang tấn công nó trước mắt này có lực lượng Phật quang và thời gian tĩnh chỉ. Nếu nó tiến vào thức hải của nhân loại võ tu này, chỉ sợ sẽ bị Phật quang nhấn chìm. Lực lượng thần hồn của nó tuy mạnh, có nhất định kháng tính với thời gian tĩnh chỉ của Diệp Song Đao, dưới tác dụng của thời gian tĩnh chỉ cũng có thể hành động. Nhưng nếu thời gian tĩnh chỉ cộng thêm Phật quang bao khỏa, nó khẳng định cũng không chiếm được lợi lộc gì. Cho nên bây giờ nó khẳng định là không còn dám đi tấn công Diệp Song Đao nữa. Lựa chọn duy nhất trước mắt chính là Diệp Lưu Vân. Những võ tu đang xông tới kia, từng người một thực lực quá yếu. Cho dù bây giờ nó trốn vào trong cơ thể bọn họ, cũng không thoát khỏi sự tấn công của Diệp Song Đao. Vừa đúng lúc Diệp Lưu Vân đang ở bên cạnh, thế là nó không nghĩ nhiều nữa, liền trực tiếp xông vào thức hải của Diệp Lưu Vân. Mặc dù nó cũng biết lúc trước đòn tấn công của nó đối với Diệp Lưu Vân cũng vô hiệu, nhưng vẫn cảm thấy ba người bọn họ không thể nào đều mạnh như vậy. Lôi Minh và Diệp Song Đao đã đủ kỳ hoa rồi, cho dù Diệp Lưu Vân có mạnh hơn nữa, hẳn cũng không thể nào mạnh hơn bọn họ được. Hồn Ma không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4990531/chuong-6645.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.