Diệp Lưu Vân dùng ra một nửa lực lượng trong Như Ý Phiến, cảm thấy như vậy là đủ để đánh chết con Băng Phượng này. Nhưng điều hắn không ngờ tới là, con Băng Phượng kia chỉ kêu thảm một tiếng, sau đó khóe miệng dính máu lại đuổi theo. Lần này, con Băng Phượng kia trực tiếp khôi phục bản thể, một móng vuốt liền chế trụ Diệp Lưu Vân. Diệp Lưu Vân duỗi ra một cánh tay, khi bị nàng bắt lấy lại dùng Như Ý Phiến phát động một lần tấn công. Lực lượng ý thức trong Như Ý Phiến hắn không hề giữ lại chút nào. Nhưng đáng tiếc là con Băng Phượng kia chỉ kêu thảm một tiếng nữa, nhưng lại ngạnh sinh sinh gánh chịu đòn tấn công đó. Mà một móng vuốt khác của nàng lại trực tiếp xé nát Như Ý Phiến, thậm chí còn chấn nát một cánh tay của Diệp Lưu Vân. Cảnh giới Hỗn Nguyên ngũ trọng chấn động đến mức Diệp Lưu Vân phun ra một ngụm máu tươi. Chỉ là trong thức hải của hắn có Vạn Thần Lệnh, giúp hắn bảo trì thanh tỉnh, không hôn mê. Con Băng Phượng kia sau đó liền bắt lấy Diệp Lưu Vân bay về phía đỉnh núi. Tốc độ bay của nó cực nhanh, hơn nữa nhiệt độ trên đỉnh núi càng thấp hơn. Cánh tay vốn đang khôi phục của Diệp Lưu Vân đều bị nhiệt độ thấp đóng băng lại, ngừng tái sinh. Sau đó hắn cảm thấy toàn thân một trận băng hàn, cả người đều bị đóng băng lại, chân nguyên cũng ngừng vận chuyển. Rồi hắn cảm giác mình "ầm" một tiếng bị trọng trọng ngã xuống đất. Hắn giờ phút này nằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4990443/chuong-6557.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.