Cuộc vây quét của man tộc đối với quân đoàn Tử Vong lâm vào trong vũng bùn. Đánh lâu không thắng, binh sĩ man tộc tổn thất nghiêm trọng, khó có thể duy trì lâu dài. Hơn nữa sĩ khí của binh sĩ man tộc cũng dần dần sa sút, càng đánh càng mất động lực. Đội ngũ nhỏ xuất kích thì có đi không về, đại bộ đội tiến công thì không bị trận pháp vây giết thì cũng bị ma đằng thôn phệ. Cho dù đánh thế nào cũng đều là tổn thất thảm trọng, mỗi lần xuất kích đều là đưa người chịu chết. Bây giờ man tộc đã giảm tần suất tấn công, ngược lại là quân đoàn Tử Vong bắt đầu không ngừng quấy nhiễu cứ điểm của bọn họ. Mỗi lần đều là đánh một chút rồi rút đi. Các thám tử man tộc thả ra cũng đều trở thành mục tiêu săn giết của quân đoàn Tử Vong, có đi không về. Man tộc bất đắc dĩ, chỉ có thể hóa chỉnh thành linh một số đội ngũ, cùng quân đoàn Tử Vong đánh du kích trong núi. Nhưng đội ngũ nhỏ của quân đoàn Tử Vong ra ngoài đều có cường giả đi theo, muốn săn giết binh sĩ của bọn họ lại càng khó khăn hơn. Man tộc cho dù đánh du kích cũng đều là trốn tránh truy sát trong núi, cũng không có hiệu quả gì. Diệp Lưu Vân bên này cũng phát hiện man tộc bắt đầu tiêu cực lười biếng chiến đấu. Cho dù bọn họ đánh lén doanh trại man tộc, đối phương cũng rất ít khi đuổi theo ra. Cứ như vậy, cơ hội luyện tay của bọn họ cũng không nhiều. "Binh sĩ gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4990411/chuong-6525.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.