Man tộc nhất thời không tập hợp được tất cả mọi người, vẫn luôn ở vào cục diện bị động. Nhưng theo thời gian trôi qua, Man tộc cũng bắt đầu chia thành mấy quân đoàn và tập kết. Mỗi quân đoàn đều tụ tập hơn năm vạn người. Man tộc tuy rằng không có biên chế quân đội chính thức, nhưng người người đều có thể ra trận chiến đấu. Sau khi tập kết, khi chiến đấu cũng là ào ào xông lên. Tuy rằng không có chương pháp gì, nhưng dựa vào nhân số và khí thế hung hãn không sợ chết cũng khiến quân trú đóng trước đó không dám liều mạng. Tử Vong quân đoàn mấy trận chiến trước đó dựa vào chiến thuật du kích và ưu thế nhân số không có thương vong gì. Nhưng nếu như gặp phải loại quân đội quy mô lớn này thì thương vong khẳng định sẽ tăng nhiều. Giờ phút này ngay cả Vương Thiên Hữu cũng dẫn theo năm thủ hạ trở về. "Chủ nhân, các bộ lạc Man tộc đều tập trung vào mấy quân đoàn lớn kia rồi, chúng ta đi rất xa cũng không tìm được mục tiêu nữa rồi!" Vương Thiên Hữu cũng như thật báo cáo với Diệp Lưu Vân. "Ừm, các ngươi đi về nghỉ trước!" Diệp Lưu Vân thu tất cả bọn họ vào động thiên thế giới, báo tin cho Diệp Thiên Đao. "Tạm tránh mũi nhọn, chuẩn bị rút lui!" "Chủ nhân, chúng ta vẫn nên đánh một trận phòng thủ rồi rút lui đi? Quân đội cũng đã rất lâu không đánh trận phòng thủ rồi!" Diệp Thiên Đao đề nghị với Diệp Lưu Vân. "Vậy cũng được! Ta sẽ cho trận pháp sư ra giúp đỡ!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4990403/chuong-6517.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.