Năm ngày sau, cảnh giới của Diệp Lưu Vân đã đột phá đến Thánh Thần Bát Trọng. Cảnh giới vừa đột phá, hắn lập tức liền từ bên trong động thiên thế giới đi ra, chuẩn bị chấp hành kế hoạch. Hắn vừa ra, liền nhìn thấy Long Nữ và Xích Luyện hai người đang ăn uống thả cửa. "Hai người các ngươi ngược lại là rất biết hưởng thụ a!" Hắn còn khen ngợi một câu, ngồi xuống cùng nhau ăn. "Cái này cũng không phải chúng ta gọi! Là cái tên oan đại đầu kia giúp chúng ta gọi, hơn nữa còn ngày ngày đưa tới!" Xích Luyện thì cười giải thích với hắn. "Tên gia hỏa này gặp phải ngươi cũng thật là... xui xẻo!" Diệp Lưu Vân cũng không biết nên nói cái gì cho phải. "Ai bảo hắn cứ phải mặt dày mày dạn quấn lấy ta chứ!" Xích Luyện le lưỡi một cái. Diệp Lưu Vân cũng không nói nữa, ai bảo bọn họ bây giờ là kẻ địch chứ. Bằng không hắn thật sự không đành lòng hãm hại tên gia hỏa này. "Ăn xong ra ngoài làm việc thôi!" Hắn nói một tiếng, cũng cùng nhau ăn mấy miếng. Sau đó ba người bọn họ liền rời khỏi chỗ ở, đi vào trong thành dạo chơi. Bọn họ vừa ra khỏi cửa, liền phát hiện Kim Quang Hãn. Kim Quang Hãn cũng phát hiện ra bọn họ, lập tức liền trốn thật xa. Diệp Lưu Vân ba người hiểu ý cười một tiếng, cũng không quản hắn, tự mình dạo chơi. Các nàng cũng đã khá lâu không theo Diệp Lưu Vân đi dạo phố rồi, hơn nữa các nàng tự mình cũng chưa từng đi dạo phố mua đồ. Cho nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4990268/chuong-6381.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.