Diệp Lưu Vân cũng mặc kệ những trưởng lão Ngũ Hành Tông này tranh cãi. Nếu vẫn còn người không phục bất bình, vậy thì giết sạch những kẻ không phục, cũng tránh cho những trưởng lão hiếu chiến này trở thành họa hoạn. "Kẻ nào không muốn chết thì mau lui lại!" Hắn hét lớn một tiếng, bảo những người không dám ra tay lui lại. Tông chủ Ngũ Hành Tông cũng thầm mắng những trưởng lão kia thuần túy là muốn chết. Nhưng đó dù sao cũng là trưởng lão của tông môn bọn họ, hắn thân là tông chủ, vẫn phải đứng ra. Tuy nhiên vẫn có gần nửa trưởng lão lui lại, không muốn cùng nhau chịu chết. "Diệp công tử, có thể lưu cho bọn họ một mạng không!" Hắn chỉ có thể cầu tình với Diệp Lưu Vân. "Không được!" Diệp Lưu Vân dứt khoát nói. "Vậy ta cũng chỉ có thể phụng bồi. Thân là tông chủ, ta cũng không thể lùi bước!" "Tùy ngươi!" Diệp Lưu Vân cũng không quan tâm hắn ra tay vì nguyên nhân gì. Dù sao chỉ cần người dám ra tay đều phải giết sạch. "Giết chết cái oắt con kia trước!" Có trưởng lão hô một tiếng, muốn giết Diệp Lưu Vân trước. Mấy trưởng lão cũng cùng nhau phát động công kích ý thức lên Diệp Lưu Vân. Diệp Song Đao vung Như Ý Phiến, hút đi tất cả những lực lượng ý thức đó. Diệp Thiên Phệ thì lại ngồi lên Vương Tọa Thủy Tổ phát động công kích. Mượn dùng lực lượng sấm sét và phóng đại gấp mười lần để oanh sát tông chủ Ngũ Hành Tông. Tử Vân Yên cũng dùng tên nỏ bắn chết hai trưởng lão Thần Tôn lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4990262/chuong-6375.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.