Chiến đấu đã kết thúc, nhưng Mông Hám Thiên tiếp nhận một bộ lạc mới, khẳng định phải chỉnh đốn một phen. Diệp Lưu Vân cũng không quan tâm những chuyện bộ lạc này. Nhưng hắn nếu muốn cầm xuống Thánh Bi bộ lạc, cũng cần giúp đỡ. Chiến lực của những người này tuy cũng không kém, nhưng một khi gặp phải vây công cũng có nguy hiểm. Huống chi trong Thánh Bi bộ lạc lại có nhân tộc võ tu đầu hàng. Bọn họ cũng không thể không cẩn thận. Vạn nhất đối phương cũng là một cường giả Thần Tôn hậu kỳ, cũng sẽ sử dụng ý thức phát động công kích, thì vẫn là nhân thủ nhiều một chút an toàn hơn. Mông Hám Thiên cũng đang nhân cơ hội này tranh thủ dùng công pháp hoàn thiện hơn để đề thăng cảnh giới. Diệp Lưu Vân tuyệt đối sẽ không đi tham dự chuyện bộ lạc, cho nên liền ở trong doanh trướng của mình chuyên tâm tu luyện. Hắn để Huyền Vũ và Lâm Tri Thu canh giữ ở bên ngoài, Ma Hạt canh giữ dưới đất, còn chính hắn thì trở về động thiên thế giới. Động thiên thế giới đóng mở quá thường xuyên, sẽ khiến chất lượng không khí và áp lực của hai thế giới đồng bộ. Nhưng Diệp Lưu Vân chỉ là ra vào một chút, thời gian rất ngắn, ảnh hưởng không lớn. Bình thường động thiên thế giới của hắn đều đóng. "Vẫn là động thiên thế giới của mình tốt! Linh khí nồng đậm!" Sau khi trở lại động thiên thế giới của mình, linh khí trong đó lập tức khiến Diệp Lưu Vân hít sâu mấy hơi. Linh khí của thế giới bên ngoài thấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4990194/chuong-6307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.