Sở Thiên Hà cũng chỉ là cười cười. Mấy ngày này hắn đều đã quen rồi, từ miệng Lôi Minh thường xuyên toát ra một ít lời lẽ hung hãn. Nhưng tính tình của Diệp Lưu Vân ngược lại là vừa hay, từ trước đến nay không hề tức giận với Lôi Minh. Hắn đoán Lôi Minh đối với thị nữ này nhất định là rất yêu thương, bằng không thì cũng sẽ không chỉ mang theo một mình nàng ra ngoài. Hơn nữa Lôi Minh làm người sảng khoái, tính cách tốt, Sở Thiên Hà cũng khá thích tính cách của nàng. "Còn hậu cung? Nha đầu này sẽ không phải cũng là thị nữ ngươi mang đến chứ? Ngươi đến tông môn còn phải mang theo thị nữ?" Mà nữ tử phía sau bọn họ hiển nhiên là đã nghe được cuộc đối thoại của bọn họ, tò mò về thân phận của Lôi Minh. "Sao vậy, ngươi có ý kiến? Bọn ta tự nói chuyện ngươi chen miệng vào làm gì, chỗ nào cũng có ngươi vậy?" Lôi Minh xưa nay không quen dung túng thói xấu, chống nạnh liền hỏi ngược lại nữ tử kia. Giọng của nàng rất lớn, dẫn tới những người xung quanh đều nhìn về phía này. Nữ tử kia nghe vậy cũng là khí thế trên người bộc phát: "Ngươi một thị nữ, lại dám nói chuyện với ta như vậy!" "Thị nữ thì sao? Bản cô nương là không muốn tham gia khảo thí, bằng không thiên phú của ta nhất định cao hơn ngươi!" Lôi Minh không phục nói. "Thiên phú của ngươi cao hơn ta? Trò cười!" Nữ tử kia lại căn bản cũng không tin. "Tông môn cũng không nói không cho mang mà! Đến lúc đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4990145/chuong-6258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.