"Ngươi có chứng cứ gì nói chúng ta lừa gạt người?" Một người trong đó cũng mở miệng chất vấn. Diệp Lưu Vân đi tới, cố ý đạp một cước lên trên thân người tên giả chết kia. "A!" Người kia đau đến mức kêu "a" một tiếng, lập tức ngồi dậy xoa chân. "Đây chính là chứng cứ! Người này căn bản là không chết, cũng không uống say!" Diệp Lưu Vân lạnh lùng nói. Tất cả mọi người vây xem thấy tình huống này, trong lòng lập tức hiểu rõ. "Những người này quá đáng ghét, dưới ban ngày ban mặt lừa tiền, bắt bọn chúng lại, đưa đến phủ thành chủ!" "Không sai, ngay cả đại tiểu thư phủ thành chủ cũng dám lừa gạt, gan cũng quá lớn rồi!" Tất cả mọi người đều chỉ trỏ bọn chúng, hò hét muốn bắt bọn chúng lại đưa đến phủ thành chủ. Thế nhưng, lời nói thì lớn, hành động thì nhỏ, người kêu thì không ít người, nhưng người thật sự dám động thủ thì không có. Điều này khiến mấy người kia lập tức trở nên cứng rắn. Một người hung thần ác sát mà quát: "Có phải là muốn chết không? Tất cả đều câm miệng cho lão tử!" Những người xung quanh bị bọn chúng dọa một chút, lập tức cũng không dám lên tiếng nữa. Ngô Thiên Âm đứng gần, cũng bị khí tức hung lệ bùng phát của bọn chúng làm cho sợ hãi. "Gan không nhỏ! Lừa gạt người còn dám kiêu ngạo như vậy! Muốn đánh nhau phải không?" Lôi Minh lúc này lại chống nạnh đứng ra, dùng thần thức khóa chặt mấy tên ác nhân này. Nàng chỉ phóng thích khí tức hung lệ hơn về phía mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4990141/chuong-6254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.