"Được rồi, không sao là tốt rồi. Ta cũng phải đi rồi, tên ma tu này quá nguy hiểm rồi, làm không cẩn thận mạng nhỏ cũng sẽ bỏ lại ở đây. Ta kiến nghị các ngươi thông báo một chút lão đại, miễn cho tên gia hỏa này lại giở quỷ kế. Trên người hắn khẳng định có bảo vật có thể phá vỡ phong ấn! Ta trước kia cũng gặp phải tình huống tương tự!" Diệp Lưu Vân cố làm ra vẻ tốt bụng mà nhắc nhở mấy tên trông coi, còn không quên hãm hại Liêu Thanh Phong một phen. Còn như khối huyết ngọc kia hắn căn bản là không hề động tới. Ước chừng là gia tộc cho dòng dõi của mình, hắn khẳng định không lấy đi được. Có thể từ bên trong hấp thu một chút lực lượng thì đã tốt rồi. "Được!" Mấy tên trông coi cũng có chút lo lắng, cùng Diệp Lưu Vân thương lượng một phen, mới đi bẩm báo. Bọn họ cũng là đem quá trình Diệp Lưu Vân đến đây giấu đi, miễn cho lão đại phát hiện trách cứ bọn họ khi đang trực có người ngoài ở đây. Độc của Liêu Thanh Phong tuy rằng đã được giải, nhưng tạm thời còn chưa thanh tỉnh lại. Người đội trưởng thủ vệ kia rất nhanh liền dẫn người chạy tới. Liêu Thanh Phong vừa bị bọn họ làm kinh hãi tỉnh lại, lại bị một tên thủ vệ một quyền đánh ngất. Cũng may bọn họ không có ý muốn đánh giết Liêu Thanh Phong, bằng không thì khối huyết ngọc thủ hộ kia đều sẽ trực tiếp phản kích. Giờ phút này màu sắc của khối huyết ngọc kia đã lờ mờ đi rất nhiều,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4990105/chuong-6218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.