Tạ Vũ Oánh sau khi đưa Hà Quỳnh Châu đi, thấy nàng bị thương khá nặng, liền nhịn đau lấy ra một giọt sinh mệnh tuyền thủy rót hết cho nàng. Nhưng nàng cũng không đi giải trừ phong ấn cho Hà Quỳnh Châu, cũng sợ nàng đột nhiên ra tay với chính mình. Sinh mệnh tuyền thủy vừa uống hết, thương thế của Hà Quỳnh Châu lập tức có chuyển biến tốt, rất nhanh cũng liền tỉnh lại. Nàng vừa cảm thụ tình hình trong cơ thể chính mình, liền biết là đã uống sinh mệnh tuyền thủy. "Cảm ơn ngươi! Sao ngươi lại có sinh mệnh tuyền thủy?" Nàng đầu tiên là cảm ơn Tạ Vũ Oánh, còn hỏi một chút về lai lịch sinh mệnh tuyền thủy của nàng. "Đó là ta dùng tài nguyên giao dịch với chủ nhân của ngươi mà có được! Ta đau lòng chết đi được! Mới giao dịch được ba giọt, đã bị ngươi dùng mất một giọt! Lần này hắn nợ ta một ân huệ lớn, ta xem hắn trả thế nào..." Tạ Vũ Oánh còn có chút đắc ý nói. "Chủ nhân? Ngươi nói Diệp Vương sao? Hắn không phải chủ nhân của ta, ta chỉ là một thống lĩnh dưới tay hắn mà thôi!" Hà Quỳnh Châu cũng lập tức đính chính nàng. Sau đó nàng cũng từ động thiên thế giới lấy ra ba giọt sinh mệnh tuyền thủy. Chính nàng lại uống vào một giọt, tăng tốc độ khôi phục thương thế. Hai giọt còn lại đưa cho Tạ Vũ Oánh. Tạ Vũ Oánh đã cứu nàng một mạng, nàng cũng không thể để nàng chịu thiệt. Ân tình Diệp Lưu Vân nợ là của Diệp Lưu Vân, cái nàng trả là của nàng. "Ngươi cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4989977/chuong-6090.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.