Diệp Thiên Phệ cũng nói: "Nghị lực của nàng ta thì ta cũng công nhận. Trong cục diện như thế này mà có thể chống đỡ đến bây giờ quả thật không dễ dàng. Thế nhưng quản lý một vương triều, chỉ dựa vào nghị lực và nỗ lực thì không đủ." Vũ Nguyên Cát suy nghĩ một chút, cảm thấy không cần thiết phải ra tay với Diệp Thiên Phệ nữa. Diệp Thiên Phệ khẳng định không đầu nhập Phùng Kính Viễn, chỉ là thuận thế mà làm. Hắn hẳn là người của phản quân. Phản quân tuy cũng là kẻ địch của vương triều, nhưng lời của Diệp Thiên Phệ cũng không sai, người có thể thay đổi hiện trạng vương triều cũng chỉ có phản quân rồi. Lúc trước hắn chưa từng nghĩ đến việc lợi dụng phản quân để thay đổi hiện trạng vương triều. Thế nhưng Diệp Thiên Phệ lại cung cấp cho hắn một mạch suy nghĩ mới. Hiện tại xem ra, cũng chỉ có những phản quân này có năng lực hơn để vãn hồi khốn cục trước mắt. Hơn nữa phản quân khẳng định cũng không hi vọng vương triều bị ngoại nhân thống trị. Cho nên Diệp Thiên Phệ là người mà bọn họ có thể tạm thời hợp tác. Bọn họ nhiều nhất cũng coi là mâu thuẫn nội bộ, có cơ sở nhất trí đối ngoại. Vũ Nguyên Cát cảm thấy ít nhất trước khi diệt trừ nguy cơ bên ngoài, hắn và Diệp Thiên Phệ đều có thể hợp tác. Hơn nữa Diệp Thiên Phệ ở trong vương cung, hắn có thể ra tay bất cứ lúc nào. Thế nhưng không biết là, Diệp Thiên Phệ cũng không sợ hắn, tạm thời chống đỡ công kích của hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4989670/chuong-5783.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.