Ma tộc muốn giở trò, đánh xong ước chiến liền đến một đợt đánh lén. Nhưng Diệp Lưu Vân lại sớm có phòng bị, cứ coi như đánh một tặng một, xem đội quân này là quà tặng của Ma tộc. Lôi Minh và đám yêu thú lúc này vừa nghe nói Ma tộc còn có quà tặng, cũng đều xoa tay hăm he. "Ma tộc ở đây thật có ý tứ, còn chưa quên chúng ta!" Lôi Minh còn khen ngợi một phen. "Lão đại, ngươi bắt thêm chút tù binh đi, chúng ta tích lũy thêm chút Nguyên Đan để tu luyện! Nguyên Đan trong tay ta sắp dùng hết rồi!" Ma Sư cũng năn nỉ nói với Lôi Minh. Chính hắn không dám đi phát động thần hồn công kích bắt người, cũng chỉ có thể dựa vào Lôi Minh bắt về chia cho bọn họ. Bằng không, vừa kết thúc chiến đấu, Ma Đằng và Phong Ma Bi sẽ quét sạch chiến trường, bọn họ đều không thu thập được bao nhiêu thi thể Ma tộc. "Được thôi! Nhìn thấy ngươi gần đây chiến đấu rất tích cực, ta sẽ giúp ngươi bắt thêm chút!" Lôi Minh cũng đồng ý. "Đa tạ lão đại, ta có thể đột phá đến Huyền Đạo cửu trọng hay không, đều dựa cả vào ngươi!" Ma Sư ngược lại rất giỏi khen ngợi, còn nói với các yêu thú khác một tiếng, bảo bọn chúng đều cố gắng giúp thu thập thi thể Ma tộc. Các yêu thú khác cũng đều đồng ý, biết rằng bọn chúng cần tài nguyên Ma tộc để đề thăng. Phong Ma Bi và Ma Đằng bây giờ đã đủ mạnh rồi, hơn nữa cũng không kém chút tài nguyên đó. Việc tu luyện đề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4989600/chuong-5713.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.