“Nhanh vậy sao?” Nhạc Nguyên Hạo thấy Diệp Lưu Vân ra nhanh như vậy, lại nhịn không được kêu lên. Nhưng hắn lập tức phản ứng lại, giải thích: “Ta chỉ là tự mình kinh ngạc, không hỏi vấn đề gì.” Diệp Lưu Vân cười cười, cũng không để ý. Thuận tay thu Phong Ma Bi về thức hải. Ma Đằng thì vẫn ở dưới đất. “Đem thi thể ma tộc đều tập trung vào một chỗ đốt hủy. Sau đó chúng ta chạy tới quân doanh ma tộc. Các ngươi có đi hay không tự mình quyết định! Muốn thỉnh thị thì nhanh lên!” Hắn muốn nhìn xem, Khang Tĩnh Dũng và mấy người này rốt cuộc có dám theo hắn đi hay không. “Đi, ta đi! Ta sẽ không thỉnh thị nữa!” Nhạc Nguyên Hạo lập tức nói. “Ta cũng đi!” Hà Quỳnh Châu cũng nói. “Ta cũng muốn đi, nhưng không thỉnh thị một chút không tốt sao?” Lâm Kiếm Phong hỏi hai người bọn họ. “Hơn nữa chúng ta cũng phải báo cáo một chút chiến sự ở đây chứ? Bằng không thống lĩnh bên kia cũng sốt ruột!” Thế là bọn họ đề cử Lâm Kiếm Phong, đi báo cáo với Khang Tĩnh Dũng. “Ma tộc Lăng Hư tam trọng bị tiêu diệt rồi?” Khang Tĩnh Dũng cũng rất kinh ngạc. Hắn cũng lập tức nói: “Đương nhiên là phải đi rồi! Không chỉ các ngươi đi, ta cũng muốn đi! Ta lập tức an bài xuất binh. Các ngươi tiếp tục phối hợp với tiểu đội thám thính, đừng tự tác chủ trương, đừng khinh địch.” Ba người bọn họ cũng lập tức chuyển lời mệnh lệnh của Khang Tĩnh Dũng cho Diệp Lưu Vân. Diệp Lưu Vân hài lòng gật đầu, mới lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4989578/chuong-5691.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.