Sau khi thu hết tài nguyên, hắn còn phải sắp xếp lại một phần, giữ lại cho Diệp Như Mộng dùng để tu luyện. Diệp Lưu Vân thu phục Diệp Như Mộng, lại còn muốn bồi dưỡng nàng, chính là muốn nàng giúp mình trấn thủ phiến hải vực này. Cho nên còn phải để nàng tiếp tục tăng lên, đợi khi nàng mạnh hơn, cũng tiện để nàng ra ngoài thay mình thu thập thêm nhiều tài nguyên dưới nước. Sau khi thu hết tài nguyên, Diệp Lưu Vân lại gọi trận pháp sư ra, giúp nàng bố trí lại trận pháp. Thậm chí ngay cả trong hải câu cũng bố trí lại trận pháp, không cần sợ hải thú hay võ tu tấn công nữa. Hải thú nếu không hiểu trận pháp, đều không nhìn thấy đây là một hải câu, chỉ cho rằng đó là một tòa núi lớn dưới đáy biển mà thôi. Diệp Như Mộng cũng rất vui mừng, thậm chí còn không nỡ để bọn họ rời đi. Nàng cũng thật vất vả mới có người trò chuyện cùng, kể cho nàng nghe nhiều điều mới lạ, cũng không cần buồn bực như vậy nữa. Diệp Lưu Vân thấy La Uyển Vân cũng đang tu luyện, dứt khoát cũng không vội đi nữa, cứ ở lại đây thêm một thời gian. Long Nữ, Lôi Minh và những người khác cũng có thể nhân cơ hội này dạy thêm cho Diệp Như Mộng. Diệp Như Mộng tuy rằng hiểu biết không nhiều, nhưng tuyệt đối mạnh hơn Bạch Tuộc Biến Sắc và Lam Kình Vương, linh trí cũng cao hơn chúng nhiều. Hơn nữa, bọn họ ở đây còn có thể nhìn Diệp Như Mộng luyện những võ kỹ đó đến nhập môn, cho nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4989470/chuong-5583.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.