Diệp Lưu Vân còn chưa cập bờ, Kim Đồng đã sớm nhìn thấy dấu vết trên hải đảo kia, trong lòng đã có tính toán. Bọn họ cũng đã đánh không ít hải chiến, kinh nghiệm phong phú, nhìn dấu vết trên hải đảo liền biết phụ cận nơi này có một con mực lớn. "Ha ha, có mực nướng ăn rồi!" Lôi Minh cũng phát hiện trên hải đảo kia trải rộng từng đạo rãnh sâu do xúc tu mực đập và kéo lê tạo thành, cũng cao hứng lên. "Để Ma Đằng quấn lấy xúc tu của con mực kia, những người khác phụ trách chém!" Diệp Lưu Vân vừa cập bờ, liền chạy về phía trung tâm đảo, đem Ma Đằng buông xuống trước. Các hải thú vây quanh, không lên được đảo, con mực kia quả nhiên cũng bắt đầu ra tay. Diệp Lưu Vân một hơi chạy tới trung tâm hải đảo, nơi đó xúc tu của con mực vừa vặn có thể chạm tới. Con mực kia cũng không lộ diện, trốn ở dưới nước, tám cái xúc tu từ tám phương hướng kéo dài về phía trung tâm hải đảo. Đợi xúc tu tới gần, Ma Đằng cũng lập tức ra tay, đem tám cái xúc tu kia đều quấn lấy. Trên dây leo có gai nhọn, phần đầu còn có răng nanh có thể cắn xé, tám cái xúc tu của con mực kia lập tức đều bị quấn lấy. Sau đó Diệp Lưu Vân, Diệp Thiên Phệ, Diệp Thiên Đao, Đồng Lỗi, Cửu Đầu Ma Long, Diệp Kim Nguyên, Lâm Tri Thu liền đồng loạt ra tay. Bảy người bọn họ mỗi người phụ trách chém một cái xúc tu, chỉ để lại cho con mực kia một cái, để nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4989459/chuong-5572.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.