"Ngươi cần ta làm gì?" Diệp Lưu Vân cũng hỏi. "Cái này đơn giản, sau này ngươi cứ giúp chúng ta bắt thêm vài con tin, chúng ta cùng tống tiền mấy vị thành chủ, cùng nhau phát tài!" Người áo đen kia bắt đầu vẽ bánh cho Diệp Lưu Vân. Thấy Diệp Lưu Vân lại suy nghĩ, Cố Thanh Uyển cũng nóng nảy. "Đừng nghe hắn nói bậy, cha ta căn bản là không bỏ ra nổi nhiều Đạo Tinh như vậy! Hơn nữa lời của loại người như bọn họ, ngươi cũng dám tin..." Nàng còn muốn nói nữa, nhưng lại bị người áo đen kia bóp lấy cổ, không cho nàng nói tiếp. "Ta không tin hắn, chẳng lẽ tin ngươi? Keo kiệt bủn xỉn, cứu ngươi một mạng mà chỉ cho ta hai mươi khối Đạo Tinh, ngươi còn không biết ngượng mà mở miệng?" Diệp Lưu Vân cũng nói chen vào Cố Thanh Uyển một trận. "Ha ha ha, đúng vậy, những người có quyền có thế này đều như vậy, không xem người khác là người!" Người áo đen kia cũng phụ họa nói. Thấy Diệp Lưu Vân không để ý tới Cố Thanh Uyển, hắn lại nới lỏng tay đang bóp Cố Thanh Uyển ra một chút. "Trước đó ta không biết ngươi là địch hay bạn, cho nên mới nghi ngờ ngươi! Thật sự xin lỗi, bây giờ đền bù cho ngươi đây!" Cố Thanh Uyển cũng cảm thấy quả thực đã trách nhầm Diệp Lưu Vân, thậm chí ngay cả nhắc nhở của hắn cũng bỏ qua. Nếu không phải nàng nghi ngờ Diệp Lưu Vân, có lẽ Diệp Lưu Vân đã sớm phát hiện âm mưu của bọn họ, sẽ sớm nhắc nhở nàng. Dù sao nàng hiện tại đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4989321/chuong-5434.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.