Diệp Lưu Vân và những người khác chiến đấu đều khá thấp thỏm. Sào huyệt của Hoang Thú có lực lượng yếu đến mức khiến bọn họ không thể tin được. Cho đến khi bọn họ nhìn thấy Hoang Thú Thiên Đạo cảnh giới kia, mới xác định nơi này không phải không có cường giả, mà là còn chưa xuất thủ với bọn họ. Sau đó bọn họ cũng tăng tốc tiến độ. Mọi người đều không biết Diệp Lưu Vân muốn đi đâu. Nhưng đều biết hắn vẫn luôn đi thẳng, vẫn luôn đi về một phương hướng. Yêu thú từ trước đến nay không nhọc lòng những chuyện này, biết rồi cũng không hỏi. Âm Hồn Khôi Lỗi đều là binh sĩ của Quân đoàn Tử Vong, cũng chỉ biết phục tùng mệnh lệnh, sẽ không hỏi nhiều. Diệp Lưu Vân chỉ đâu chúng đánh đó. Chỉ có Đồng Lỗi và những Vũ Tu khác đều rất hiếu kì, hỏi Diệp Lưu Vân hắn cũng không nói, chỉ nói cứ để bọn họ đi theo là được. Điều này khiến bọn họ hết sức không quen. Nhất là Đồng Lỗi và Lý Mạc Bắc. Trước đó bọn họ đều là người dẫn đội, không có đủ thông tin, trong lòng luôn cảm thấy không yên tâm. Diệp Lưu Vân cũng không thể nói là phương hướng do Vạn Thần Lệnh chỉ dẫn, ngay cả chính hắn cũng không biết vì sao phải đi về phương hướng này. Dù sao đi theo sự chỉ dẫn của Vạn Thần Lệnh thì nhất định không sai. Cuối cùng thần thức của Diệp Lưu Vân phát hiện ra một sơn cốc trong một mảnh sơn mạch ở phía trước. Mà xung quanh sơn cốc kia vây quanh đại lượng Hoang Thú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4989167/chuong-5280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.