Các binh sĩ của Thiên Đạo quân đoàn đều dùng hoang thú để luyện tay, cho nên hoang thú mới có thể kiên trì thêm một lúc. Nếu không thì, với binh khí Thiên Đạo cấp của bọn họ, một đòn là có thể tiêu diệt chúng. Diệp Lưu Vân dẫn theo Diệp Thiên Phệ, Long Nữ và Lôi Minh cũng lui về trước, những con hoang thú còn lại đều để cho yêu thú luyện tay. Trận chiến cũng nhanh chóng kết thúc, dưới chân núi nằm la liệt những thân thể khổng lồ của hoang thú. Những thi thể bị binh sĩ tiêu diệt, Diệp Lưu Vân đều giữ lại cho bọn họ làm thức ăn, chỉ bảo bọn họ đào Nguyên Đan ra cho yêu thú. Yêu thú thì tập trung tất cả hoang thú lại làm nguồn dự trữ thức ăn cho mọi người. Tài nguyên của bọn họ từ trước đến nay đều do Diệp Lưu Vân thống nhất phân phối, nộp lên cũng bình thường. Một số yêu thú đào đi Nguyên Đan cần thiết, có con đói thì trực tiếp ăn, Diệp Lưu Vân cũng không thèm để ý. Hắn cũng tìm một ít thịt hoang thú để nướng, tránh cho Thịnh Đại Bằng rảnh rỗi nhàm chán. Thấy hắn nướng thịt, Diệp Thiên Đao dẫn theo mấy nữ binh cũng đến góp vui, đều biết thịt nướng của hắn rất ngon. Yêu thú cũng đến theo để ăn ké thịt. Diệp Lưu Vân, Diệp Thiên Phệ và Diệp Song Đao ba người phải cùng nhau bận rộn, mới có thể cung cấp đủ cho bọn họ. Diệp Lưu Vân cũng thu binh sĩ về, bảo bọn họ cũng đi phân phát thịt thú ra ăn. Ăn một ít thịt thú bản địa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4989132/chuong-5245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.