Diệp Lưu Vân cũng dọa thần tử và hai thống lĩnh kia. "Cút đi, sau này đừng đến chọc chúng ta! Tà Nguyệt giáo chúng ta không phải là võ tu của thế giới các ngươi chọc nổi. Thả các ngươi về, là không muốn đánh vỡ sự cân bằng lực lượng của thế giới các ngươi. Đừng không biết tốt xấu mà tìm đường chết nữa!" Thần tử và hai thống lĩnh kia liên tục nói lời cảm ơn, rồi chạy một mạch về. "Mấy tên hèn nhát này, còn muốn xưng vương xưng bá!" Lôi Minh đều xem thường biểu hiện của bọn họ. "Có loại nhân tài này càng có lợi hơn cho chúng ta! Mặc kệ bọn họ ai nắm quyền, đều không phải đối thủ của Du Hiểu Phong!" Diệp Lưu Vân nói một câu, rồi dẫn mọi người tiếp tục chạy đến mục tiêu tiếp theo. Sau khi thần tử và hai thống lĩnh kia trở về, cũng không ai dám phái binh đi truy sát bọn họ. Lực lượng thần hồn của bọn họ quá mạnh, phái người đi thì thống lĩnh cũng sẽ bị bắt đi, bọn họ căn bản là không phòng được. Cho nên phái người đi cũng vô dụng, chỉ có thể tự nhận xui xẻo. Đại bộ phận võ tu bên cạnh thần tử đều bị đánh chết, hơn nữa lại không còn tài nguyên, khiến thực lực của hắn giảm mạnh. Cuối cùng hắn lại bị thống lĩnh khống chế, bị người ta mượn danh thiên tử để ra lệnh cho chư hầu, trở thành một con rối. Diệp Lưu Vân cũng không đi quản chuyện của bọn họ, mà là thanh lý mất những gia tộc đã nằm trong danh sách đen của Du Hiểu Phong.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4989107/chuong-5220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.