Lúc này Diệp Thiên Phệ dẫn theo Đao Nô Lâm Thương Uyên cũng đã trở về, những việc còn lại cứ giao cho Âm Binh giải quyết là được rồi! Diệp Thiên Phệ đã biết chuyện gì xảy ra, và cùng Diệp Lưu Vân vai kề vai yên lặng nhìn Âm Binh tiêu diệt những vũ tu kia. "Lão đại! Vũ tu đối diện đều đã đầu hàng rồi!" Đường Ngọc Hải không biết chuyện gì xảy ra, chỉ biết là sau khi Diệp Lưu Vân trở về thì sắc mặt rất khó coi. Nhưng vũ tu đối diện đều đã đầu hàng, hắn vẫn còn nhớ đến chuyện bắt tù binh. Diệp Lưu Vân tâm tình không tốt, căn bản là không để ý đến hắn. "Trước đây ngươi không nghe ta nói sao? Đồng bạn của chúng ta chết một người, phải để bọn họ toàn bộ chôn cùng? Còn cần ta lặp lại một lần nữa sao?" Diệp Thiên Phệ thì hung hăng mắng Đường Ngọc Hải chạy mất. Sau đó những người khác không còn dám lên tiếng, đều yên lặng nhìn những vũ tu kia bị Âm Binh giết sạch. Trước khi trận chiến sắp kết thúc, Tu La truyền âm xin chỉ thị Diệp Lưu Vân xem còn nhiệm vụ gì không. Diệp Lưu Vân lúc này mới mở miệng: "Phái Âm Binh tìm kiếm, phàm là gặp phải vũ tu mặc trang phục này, đều giết cho ta, một người cũng không lưu lại! Trong thành và trong bộ lạc không cần động thủ!" "Vâng!" Tu La cũng không hỏi nguyên nhân, lập tức đi truyền lệnh. Ba ngàn vạn Âm Binh, lập tức gào thét tìm kiếm những vũ tu kia trong toàn bộ bí cảnh. Diệp Thiên Phệ sau đó cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4989097/chuong-5210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.