Diệp Lưu Vân cùng Du Hiểu Phong bọn người thống lĩnh bắt đầu giở trò vô lại. "Ba người này lúc trước đều là ta bắt về, các ngươi dùng người ta bắt để đổi người với ta sao? Không được, ba người này không thể tính!" Tần Bằng thì nhìn về phía Du Hiểu Phong nói: "Lão đại đi một chuyến chiến trường xong liền học hư rồi!" Du Hiểu Phong cũng sâu sắc cho là đúng mà gật đầu. "Lão đại, đây chính là hai đội trưởng chủ lực của ta đó! Đều cho ngươi rồi, thủ hạ ta cũng không còn người nào!" Thôi Đạo Nhiên thì cùng Diệp Lưu Vân than nghèo kể khổ. "Cảnh giới của ngươi, sao vẫn là Thần Cảnh lục trọng vậy?" Diệp Lưu Vân thì đổi chủ đề. Thôi Đạo Nhiên lập tức lại kéo chủ đề về: "Lão đại, chúng ta trước đó bị hơn hai mươi cường giả kia giết hơn ba trăm người! Ngươi lại điều đi hai đội trưởng, cứ tiếp tục như vậy, Liệp Lang quân đoàn của ta đều phải tiêu đời rồi!" Tần Bằng cũng theo đó hóng chuyện: "Hộ vệ mạnh nhất của ta đều đã cho đi rồi, sau này lên chiến trường, tính mạng cũng chưa chắc có thể bảo trụ!" "Nhìn xem cái tính keo kiệt của các ngươi kìa! Được rồi được rồi, ta điều mười người qua cho các ngươi!" Diệp Lưu Vân cũng thỏa hiệp nói. "Mười người sao đủ chứ! Đối diện vừa đến đã hai mươi người rồi!" Thôi Đạo Nhiên vội vàng nói. "Ít nhất cũng phải hai trăm người! Liệp Lang quân đoàn bây giờ tổn thất chiến đấu quá nghiêm trọng rồi!" Du Hiểu Phong cũng cười nói. "Vậy thì hai mươi!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4989057/chuong-5170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.