"Các ngươi rốt cuộc là ai, vì sao muốn động thủ với Điền gia chúng ta?" Ông lão kia cũng biết chạy không thoát, mặt đầy bi phẫn quát mắng bọn họ. Diệp Thiên Phệ nhìn nhìn ba người trẻ tuổi kia, trên mặt ngược lại không có dấu vết kiêu căng và cao ngạo của những con em nhà giàu kia. "Vẫn là sưu hồn bảo hiểm một chút, nếu nhân phẩm không tệ thì thả!" Hắn cũng không tin tưởng trực giác của mình, liền muốn động thủ sưu hồn bọn họ. Đột nhiên một cô gái đứng ra, chắn trước ba người khác. "Các ngươi muốn gì, chúng ta đều có thể cho các ngươi, ta cũng có thể ở lại ký kết khế ước chủ tớ với ngươi, nhưng phải thả bọn họ đi!" "Tỷ tỷ!" Hai người khác, một nam một nữ, cũng đồng thanh kêu lên, kéo nàng trở về. "Chúng ta cùng nhau đối địch, chẳng qua là một cái chết!" Người nam tử trẻ tuổi kia nói. "Các ngươi đều đừng ồn ào!" Lúc này, ông lão kia lên tiếng quát bảo ngưng lại bọn họ, chắp tay với Diệp Thiên Phệ. Hắn cảm nhận được trên người Diệp Thiên Phệ không có sát ý gì, cho nên mới thương lượng với hắn. "Nếu các ngươi là vì bí cảnh của Điền gia, ta liền giao bí cảnh đó cho ngươi, chỉ cầu các ngươi có thể thả ba đứa trẻ này." "Ồ? Quyền khống chế bí cảnh nằm trong tay ngươi?" Diệp Thiên Phệ cũng không ngờ, lại có thể gặp được người Điền gia nắm giữ bí cảnh ở đây, có lẽ là Điền gia mệnh bất cai tuyệt đi. "Đúng vậy! Nhưng nếu ngươi không đồng ý bỏ qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4988997/chuong-5110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.