Lực lượng thần hồn của Giang Đông Lâm quả thật rất mạnh, nhưng dưới ánh kim quang của Vạn Thần Lệnh thì cũng không có đất dụng võ. Huống hồ trong thức hải của Diệp Lưu Vân còn có Hư Kim và Hồng Liên Nghiệp Hỏa, đi vào chẳng khác nào tự chui đầu vào lưới. Giang Đông Lâm có bản lãnh đi nữa, cuối cùng cũng bị Diệp Lưu Vân gieo xuống Nô Ấn. “Hôm nay đánh thật sự rất đã, có cơ hội quay đầu lại chiến tiếp!” Diệp Lưu Vân lại rất thưởng thức Giang Đông Lâm. “Chủ nhân, có thể nào cứ thế bỏ qua Võ Đạo Cung không? Những đệ tử còn lại thực lực cũng không mạnh, không cần thiết phải tiêu diệt tất cả bọn họ chứ?” Giang Đông Lâm thấy mình chạy không thoát, chỉ có thể vì Võ Đạo Cung mà cống hiến chút sức lực cuối cùng. “Được thôi, nể mặt mũi của ngươi thì không giết nữa. Nhưng người có thể giữ lại, còn tài nguyên thì phải giao ra!” Diệp Lưu Vân cũng đồng ý, giết những đệ tử bình thường kia quả thật cũng không có ý nghĩa gì. Thần hồn của Giang Đông Lâm cũng được Diệp Lưu Vân thả ra khỏi thức hải, để hắn tự mình đi thương lượng với cung chủ Võ Đạo Cung. Cung chủ của bọn họ sau khi biết được Giang Đông Lâm bị Diệp Lưu Vân bắt giữ, còn muốn dùng tài nguyên để đổi hắn về. Nhưng Diệp Lưu Vân và Diệp Thiên Phệ hai đạo bạch quang đã làm tan chảy trận pháp phòng ngự nội môn của bọn họ. “Ngươi không có tư cách để đàm phán điều kiện với ta! Không muốn toàn tông bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4988983/chuong-5096.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.