Tốc độ của cỗ xe nhanh chóng, là thứ đầu tiên đến trên không thành trì. Hai con kim long một tiếng trường khiếu, chấn động đến mức những vũ tu có cảnh giới thấp hơn trong thành đều thổ huyết. "Vũ tu phản quân, còn không ra chịu chết, Nhị Thần Tử tự mình ra tay, các ngươi cũng nên biết đủ rồi!" Vũ tu điều khiển xe lớn tiếng quát, âm thanh truyền khắp mọi ngóc ngách trong thành. Giờ phút này Diệp Lưu Vân đã cất yêu thú và những người bên cạnh vào. Giống như một vũ tu bình thường, không hề bắt mắt. Hắn đã đang suy nghĩ, có muốn hay không trực tiếp ra tay. Những người trước mắt này ngược lại là dễ đối phó một chút, nhưng hắn lo lắng tự mình ra tay sẽ dẫn tới càng nhiều kẻ địch. Hắn cảm thấy vẫn là nên bất động thanh sắc thì tốt hơn, còn có thể theo đó mà tra ra vị trí đại quân của bọn họ. Hắn bây giờ ẩn mình trong thành, cho dù bọn họ cũng không tìm được hắn. Lúc này, những thị vệ và vũ tu đuổi theo cỗ xe kia cũng đều đã đến. Những binh lính trong thành cũng không dám chủ động tấn công bọn họ, chỉ có thể lăng lăng nhìn. Vũ tu điều khiển xe kia lại hô một lần nữa, Diệp Lưu Vân vẫn không động đậy. "Đồ thành!" Lúc này, Nhị Thần Tử lại miệng phun ra hai chữ. Lời hắn vừa rơi xuống, hơn một trăm vũ tu đi theo phía sau hắn liền bắt đầu ra tay, tùy ý oanh kích vào trong thành. Những thị vệ mà hắn mang theo, cũng đều giết về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4988886/chuong-4999.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.