Dược liệu ở Thú Nhân Lĩnh có rất nhiều, Linh Miêu tốn chút sức lực là có thể đổi được thứ tốt như Hoang Thể Đan, đương nhiên đồng ý. Nhưng cái đùi sói lớn trước mắt lại làm khó Linh Miêu. Cái đùi sói đó còn lớn hơn nó rất nhiều, đủ cho nó ăn liên tục mấy tháng. Nó phải kéo đùi sói về trước, rồi mới có thể dẫn Diệp Lưu Vân đi tiếp. Diệp Lưu Vân tùy ý ném cho nó một chiếc nhẫn trữ vật, bảo nó thu lại, Linh Miêu không ngừng cảm ơn. Đối với hung thú mà nói, các kỹ thuật như luyện khí, luyện đan, trận pháp đều là điểm yếu của chúng. Cho dù là thứ bình thường như nhẫn trữ vật, đối với những hung thú rất ít tiếp xúc với con người này mà nói cũng rất hiếm thấy. "Đi thôi!" Diệp Lưu Vân cũng không nói nhiều, để Linh Miêu dẫn đường, nhanh chóng đi đến chỗ Tuyết Điêu. Tuyết Điêu trấn thủ hung thú có thực lực mạnh nhất, liền ở tại trên đỉnh núi tuyết cao nhất. Theo Linh Miêu nói, nó không chỉ có thực lực mạnh nhất, lực lượng thần hồn đặc biệt mạnh. Võ tu và hung thú ở Thần Cảnh đều giống nhau, cho dù là một tiểu cảnh giới, cũng sẽ tạo ra chênh lệch thực lực to lớn. Tuyết Điêu đó tuyệt đối có thực lực Thần Cảnh lục trọng đỉnh phong. Diệp Lưu Vân thu mấy con hoang thú loại vượn, chỉ mang theo Long Nữ, Thanh Phong Lang và Linh Miêu đi tới. Tốc độ của mấy người đều không chậm, chớp mắt liền đến dưới chân núi tuyết. Dưới núi không có tuyết, tuyết tuyến ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4988832/chuong-4945.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.