Diệp Lưu Vân rất tự giác dẫn Ninh Sương Ngọc trở về động thiên thế giới, chủ động báo cáo với Lương Tuyết và những người khác. Hắn sợ mình không chủ động nói, bị Ninh Sương Ngọc nói trước, những nữ nhân kia lại nói hắn có ý đồ khác. Sau khi hắn chủ động nói, nhiều lắm là bị những nữ nhân kia chế giễu một trận, cảnh cáo hắn một chút rồi cũng không sao. Sau đó, Diệp Lưu Vân mới lại ra khỏi động thiên thế giới, dẫn mọi người chuẩn bị ra ngoài thôn chiến đấu một phen, thích nghi với hoàn cảnh nơi đây. Hồ Tứ Hải, người phụ trách sắp xếp canh gác, vừa nghe cũng thấy hứng thú. Hắn đang muốn thử thực lực của Diệp Lưu Vân, thế là liền chủ động dẫn đường, còn xin làm người luyện tập cùng. Diệp Lưu Vân cũng đoán được dụng ý của hắn, liền để hắn cũng cùng đi theo. Sau khi rời xa thôn trang, bọn họ cũng dừng lại. Hồ Tứ Hải còn có chút ngượng ngùng ra tay, đứng tại chỗ không biết làm sao. "Không cần khách khí, cứ ra tay đi!" Diệp Lưu Vân bước ra đứng đối diện hắn. "Vậy liền đắc tội rồi!" Hồ Tứ Hải cũng biết, nếu không thử thực lực của Diệp Lưu Vân, hắn nhất định là không yên lòng. Cho nên hắn cũng quả quyết lấy ra binh khí, lại là một cây đao. Khí chất cả người hắn cũng thay đổi, người cũng trở nên nghiêm túc, đao ý tăng vọt, ngược lại càng giống một đao khách. Diệp Lưu Vân muốn nhìn một chút đao ý của hắn có bao nhiêu mạnh, liền chờ hắn tích trữ thế. Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4988821/chuong-4934.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.