Đám yêu thú hòa thuận, đùa giỡn, náo loạn, đối với việc đánh giết Hoang thú, thu hoạch tài nguyên thật sự không đặc biệt để tâm. Diệp Lưu Vân biết họ đều sợ đến Thần Cảnh liền không thể ra ngoài, cho nên cũng không vội bức bách bọn họ đột phá nữa. Hắn liền dẫn bọn họ đi khắp nơi, lấy việc tự mình rèn luyện làm chính. Thỉnh thoảng giúp Du Hiểu Phong bắt một bầy Hoang thú trở về. Phía Du Hiểu Phong gần đây cũng không có người tiến công bọn họ, bọn họ cũng là khó có được thanh tĩnh. Trong tay đám Hoang thú đều có lượng lớn thức ăn, cũng không vội ra ngoài chiến đấu, đều đang cố gắng tăng lên thực lực. Ngay cả Du Hiểu Phong và Tần Bằng đều đang tranh thủ thời gian tu luyện. Đối diện cũng không dám lại chủ động tiến đánh bọn họ, cứ thế giằng co, đều không vội, xem ai có thể giằng co qua ai. Diệp Lưu Vân dạo một vòng sau đó, trở về phát hiện khoáng thạch kim loại cũng đào không sai biệt lắm rồi, liền dẫn bọn họ ra khỏi Hoang Cổ thế giới. Thấy phía Du Hiểu Phong cũng không có động tĩnh, liền rời khỏi quân doanh đi bắc bộ và đông bộ đi xem một chút tình hình. Tình hình bắc bộ, vốn dĩ Cổ Ma tộc một trăm năm mươi vạn, Ma tộc hai mươi vạn, bây giờ đánh còn lại một nửa, nhưng đều là tinh nhuệ chiến đấu. Viên Hạo còn bồi dưỡng ra trăm vạn Nhân tộc đại quân, đã bắt đầu dần dần được dùng tới. Sức chống cự của bắc bộ tương đối kịch liệt, cho nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4988693/chuong-4805.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.