Sau khi thần hồn của Diệp Lưu Vân lui về thức hải, thân thể của Thao Thiết ầm ầm sụp đổ, đập xuống mặt đất tạo thành một cái hố lớn, khói bụi nổi lên bốn phía. "Đáng tiếc một con hoang thú mạnh mẽ như vậy!" Diệp Lưu Vân cảm thán một chút, lập tức thu thi thể của nó vào động thiên thế giới. Hắn thấy bò cạp độc muốn vồ tới dùng kim độc đâm con Thao Thiết kia, cũng không muốn để một phần thức ăn lớn như vậy nhiễm phải kịch độc. Mặc dù hắn và những người bên cạnh đều biết Vạn Độc Tâm Kinh, nhưng vạn nhất có hoang thú khác hoặc người khác cũng đi theo ăn thịt, vậy thì xui xẻo rồi. Độc tính của bò cạp độc này quá mạnh, người chưa tu luyện qua Vạn Độc Tâm Kinh mà trúng độc của nó, rất có thể sẽ chết ngay lập tức. Con bò cạp độc kia lao về phía trước nhưng lại vồ hụt, quay đầu nhìn về phía Diệp Lưu Vân. "Nhìn cái gì? Thao Thiết là ta giết, tại sao phải cho ngươi?" Diệp Lưu Vân liếc nó một cái, liền dẫn theo mọi người trực tiếp trở về. Khu vực biên giới hắn đã thăm dò hoàn thành, toàn bộ tinh cầu bây giờ Bạch Hổ có thể yên lòng mà toàn bộ khống chế rồi. Nhiệm vụ của hắn cũng coi như là hoàn thành rồi. Bước kế tiếp chính là trở về nghỉ ngơi chỉnh đốn một chút, sau đó hướng ra bên ngoài khuếch trương. Con bò cạp độc kia vẫn đang đuổi theo Diệp Lưu Vân, đòi hắn thi thể của Thao Thiết. "Thi thể Thao Thiết kia không thể cho ngươi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4988649/chuong-4761.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.