Các cường giả võ tu của Lang gia vốn đã kiêu ngạo. Trước đó, họ còn có thể chịu đựng sự chỉ huy của vị thống lĩnh này, dù sao thì hắn cũng chưa từng mắc lỗi lớn nào. Nhưng bây giờ thì khác rồi, dưới sự chỉ huy của vị thống lĩnh đó, 40 vạn đại quân đã bị tiêu diệt. Quan trọng là trong đó có không ít cường giả Võ Tôn của Lang gia và không ít đệ tử. Hơn nữa, vị thống lĩnh này hiện tại hiển nhiên là không có biện pháp tốt nào. Nếu cứ dựa theo lời vị thống lĩnh này nói, tại địa phương chiêu binh, chậm rãi phát triển, bọn họ muốn cầm xuống toàn bộ phía nam, vậy thì phải mất bao nhiêu năm. Lang gia bọn họ cũng không thể gánh vác nổi khoản chi tiêu lớn như vậy, một khi lâm vào chiến tranh kéo dài, tài nguyên của Lang gia rất nhanh sẽ bị hao hết sạch. Thế là bọn họ lập tức đề xuất, do cường giả Võ Tôn dẫn đội, thẳng đến vương thành của đối phương. Sau khi đánh xuống vương thành, bọn họ sẽ rút về. Đến lúc đó lại tiến binh, đối phương quần long vô thủ, tự nhiên cũng không có sức mạnh chống cự gì nữa. Hơn nữa đại quân cũng còn có thể bảo tồn, đối với kết quả ảnh hưởng không lớn. "Thế nhưng nếu cường giả Võ Tôn rời đi, bọn họ lại đến tấn công đại quân, thì sẽ không có chiến lực cấp cao nào có thể chống lại đối phương." Vị thống lĩnh kia lo lắng Diệp Lưu Vân sẽ dùng bảo vật truyền tống lại đến đánh lén đại quân. "Nhưng chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4988599/chuong-4711.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.