Thu Nguyệt Vinh nghe xong, trong lòng cũng đã hiểu rõ, lời nói của Từ Mục Ca không chỉ có đạo lý, mà còn ẩn chứa ý uy hiếp. Từ Thiên Phong bây giờ trở nên ngoan ngoãn, tuyệt đối là vì Trấn Nam Vương muốn chiêu mộ Diệp Lưu Vân. Một khi Thu gia của bọn họ chiêu mộ được Diệp Lưu Vân, thì Từ Thiên Phong tự nhiên sẽ không còn e ngại mà trả thù. Mặc dù Thu gia của bọn họ không sợ bị trả thù, nhưng cũng không hi vọng luôn có người nhăm nhe. Huống hồ Trấn Nam Vương đã nói rõ ràng như vậy, nếu như hắn còn muốn tranh giành người, đó chính là đắc tội cả Vương phủ. Nàng liếc nhìn Diệp Lưu Vân, trong lòng tuy không nỡ, nhưng cũng chỉ có thể từ bỏ. "Lời Vương gia nói rất có đạo lý, đã như vậy, vậy Thu gia ta sẽ không tranh giành người với Vương gia nữa!" Thu Nguyệt Vinh cũng rất quả quyết, lập tức bày tỏ thái độ. Diệp Lưu Vân cũng vội vàng nói: "Đa tạ Thu đại tiểu thư đã thông cảm. Ta tuy không thể đến phục vụ cho Thu gia, nhưng hiệp nghị mà sư tỷ của ta đưa cho các ngươi không thay đổi! Chúng ta chỉ là đồng môn, cũng không phải huynh muội ruột thịt, chuyện của nàng, vẫn là dựa theo ý của nàng!" Cứ như vậy, Thu gia tuy không chiếm được Diệp Lưu Vân, nhưng lại có được Băng Ngữ, cũng không lỗ. "Ha ha, như vậy tốt bao nhiêu, tất cả mọi người đều có thu hoạch, theo như nhu cầu mỗi bên!" Trấn Nam Vương cũng cười lớn. Thế là, không khí của mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4988548/chuong-4660.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.