Thần thức của Diệp Lưu Vân quét một vòng bên ngoài. Hắn phát hiện những võ tu bên ngoài lại dám không chút nào tránh né sự dò xét của hắn, thậm chí còn có người đang khiêu khích hắn. Đoán chừng nếu không phải không dám tấn công chỗ ở của Diệp Lưu Vân, những người này liền muốn giết vào rồi. Cũng may nhờ có Mạc Thiên Cơ có bản lĩnh suy tính, mới bình an chạy về, bằng không thì những người này giờ phút này nhất định đã bắt Mạc Thiên Cơ đi rồi uy hiếp hắn đầu hàng. "Hừ, ta còn tưởng rằng Trấn Nam Vương thế tử có thủ đoạn gì chứ, thì ra cũng chỉ có vậy mà thôi!" Diệp Lưu Vân cười lạnh một tiếng, sau khi dò xét xong số người xung quanh, liền bắt đầu sắp xếp. "Ai nói không phải chứ, lại dám cùng lão Đại ta chơi trò trẻ con như vậy! Lão Đại, ngươi nhất định phải thay ta báo thù a, những tên này suýt chút nữa đã đánh ta thành tàn phế!" Mạc Thiên Cơ thêm mắm thêm muối hướng Diệp Lưu Vân cáo trạng. "Ừm, ta liền biết bọn họ sẽ xuất thủ, chỉ là không ngờ thủ đoạn lại thấp kém như vậy! Nhưng mà đã tự đưa tới cửa rồi, vậy thì đều giữ lại cho hung thú ăn đi!" Diệp Lưu Vân nói, lúc này cũng đã an bài tốt những Võ Tôn dưới tay. Những Võ Tôn này giờ phút này đã tất cả đều thay lên khôi giáp của hộ vệ bình thường, dùng mặt nạ che đậy khuôn mặt, còn có bảo vật che đậy khí tức, che đậy cảnh giới. Mà lại Diệp Lưu Vân cũng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4988540/chuong-4652.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.