Lôi Vạn Quân cũng không muốn làm vậy, nhưng giờ phút này cũng là chuyện không còn cách nào khác. Hắn không làm vậy, thần hồn của mình sẽ bị U Minh Quỷ Hỏa thiêu rụi. Hắn cắn răng một cái, đặt thần hồn của mình vào thức hải của Diệp Lưu Vân. Diệp Lưu Vân cũng không khách khí mà gieo Nô Ấn cho hắn, sau đó thu hồi U Minh Quỷ Hỏa. "Trong thức hải của ta có bí mật, không thể truyền ra ngoài, cho nên nhất định phải khống chế ngươi. Ta cứu ngươi một mạng, coi như ngươi báo đáp ta đi! Đợi khoảng hai ba mươi năm, ta sẽ giải trừ khế ước thần hồn này." Diệp Lưu Vân cũng trực tiếp giải thích với Lôi Vạn Quân. Mọi người đều thấy, khi Lôi Vạn Quân phóng xuất thần hồn, phía trên còn có ngọn lửa màu xanh trắng. "Đây là ngọn lửa gì, lợi hại như vậy, vậy mà đều không dập tắt được?" Có người trong số khán giả nghi vấn. Cũng có người biết hàng trực tiếp kêu lên. "U Minh Quỷ Hỏa! Ta biết, đây là U Minh Quỷ Hỏa, là khắc tinh của thần hồn!" "Nhưng mà, ta cũng từng nghe nói, chỉ có U Minh Quỷ Hỏa mới có năng lực này, đốt lên thần hồn là không dập tắt được!" Lúc này, thần hồn của Lôi Vạn Quân cũng được Diệp Lưu Vân cho về. Diệp Lưu Vân không dùng Nô Ấn khống chế hắn, miễn cho gây nên sự bất mãn của người của gia tộc bọn họ. Lôi Vạn Quân nghe thấy mọi người bàn tán, cũng xác nhận với Diệp Lưu Vân: "Đây thật là U Minh Quỷ Hỏa?" "Đúng vậy!" Diệp Lưu Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4988532/chuong-4644.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.